Saturday, January 1, 2011

Trầm Tích Của Ký Ức

            Cho một thanh củi vô lò, Quỳnh tư lự: ‘Mười tám năm rồi đó.  Còn nhớ gì Bách Khoa không?’  Tôi cười: ‘Không nhiều lắm.  Đóng cặn hết rồi.  Nhớ sao nổi khi chẳng có mấy ai để chia sẻ.’  Quỳnh cười buồn: ‘Quỳnh cũng vậy.’
‘Có cách nào để nhớ không?’ - Quỳnh bật hỏi.
Tôi bật cười: ‘Keywords.  Search!’

No comments:

Post a Comment