Friday, October 28, 2011

Cu

"Để tỏ lòng kính trọng người lớn tuổi, người Việt gọi bằng gì?" Ben Hieng hỏi.  Anh chàng này là một trong bốn sinh viên Cam Pu Chia học ở khóa 86.  Họ là những người đã ở tuổi ba mươi, rất hiền lành, và chăm chỉ, nhưng sức học chỉ có vậy thôi.  Làm sao mà học nổi nữa khi đã từng trải qua cái địa ngục trần gian ở bên xứ đó.  Nghe nói bằng cấp, dĩ nhiên là bằng hữu nghị, sẽ giúp họ có được những chức vụ lãnh đạo trong những sở giao thông ở Cam Pu Chia.  Hẳn nhiên họ phải là đảng viên rồi.

"Gọi bằng cụ," tôi trả lời.  "Nhưng gọi bằng cụ nhiều khi thấy nặng nề quá, nên thường bỏ bớt dấu nặng đi gọi là cu.  Nghe thân thiết hơn."

Ben Hieng cười.  Được đà tôi làm tới: "Chẳng hạn có thể gọi cụ Hồ là cu Hồ."  Mạnh U và Hợp Cà Nhõng ngã lăn ra cười.  Thằng Khánh đế vô thêm:  "Nếu muốn tỏ sự kính trọng mấy thầy thì gặp họ chào như vầy nè: "Chào cu Thiện!  Chào cu Lượng!  Chào cu Toản!" Phải như vậy đó."

Ben Hieng lãng qua chỗ khác.  Tụi tôi quay lại nhìn nhau: "Nghe cũng có lý quá phải không?"  "Sao tụi mình không gọi nhau bằng cu ta?  Phải tỏ ra kính trọng nhau chớ."

Từ đó tụi tôi gọi nhau bằng cu: cu Hợp, cu Danh, cu Mạnh, cu Khánh.  Riêng Đại Úy được miễn.  Cả khóa ai cũng mắc cười.  Chỉ có vài người biết rõ căn nguyên.

No comments:

Post a Comment