Tuesday, December 6, 2011

Điều ước

Quỳnh ngồi bó gối, nhìn ngọn lửa như bị thôi miên.  Đôi mắt nàng ươn ướt.  Tôi kéo tấm áo choàng nhìn như cái mền của người da đỏ trùm lên người nàng.  'Ước gì có cây đờn ghi ta ở đây!' bất giác Quỳnh thốt lên.

Căn chòi trống trơn, chỉ có cái gìường và bộ đồ nấu ăn trên bếp.  Ngọn lửa từ cái lò sưởi nhỏ vẫn tiếp tục nhảy múa.  Hồi sáng lúc lựa mua chiếc áo choàng bên phố núi, tôi có thấy có bán những cây đờn ghi ta trong các tiệm bán đồ lưu niệm.  Có lẽ chỉ là đồ mã.  Những cây đờn bày bán cạnh yên ngựa, giày cao cổ, quần jean, áo ca rô, nón rộng vành gợi lại cái quá khứ của những chàng cao bồi súng bên hông, đàn trên tay, bóng lắc lư vươn dài trong ánh lửa trại bập bùng.

Bóng hai đứa in trên tường quyện thành một khối đen thui, bất động.  Bên ngoài cửa sổ tối đen.  Chỉ nghe tiếng suối.

Ru em con suối vào thu.

No comments:

Post a Comment